Cập nhật thông tin chi tiết về So Sánh Sếp (Boss) Và Người Lãnh Đạo (Leader) Khác Biệt Nhau Nhiều Như Thế Nào mới nhất trên website Sansangdethanhcong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Ông chủ (boss) và người lãnh đạo (leader) là 2 khái niệm, chức danh hoàn toàn khác nhau. Tưởng chừng như người lãnh đạo của bạn chính là sếp nhưng có thể lại không phải như thế.
Khi nhắc đến boss, người ta thường nghĩ đến sự nghiêm khắc, cầu toàn, đôi khi có chút khắc nghiệt. Nhưng với leader thì hoàn toàn khác. Leader tận tâm và nhiệt huyết, leader luôn khiến mọi người yêu mến. Vậy sự khác biệt giữa leader và boss bắt nguồn từ đâu? Đó chính là từ cách hành xử của hai loại người này.
Leader thường tập trung vào việc thay đổi con người và tổ chức. Lý tưởng cho một leader là để đạt được sự thay đổi, một sự chuyển đổi của tổ chức từ A thành B. Đối với leader, mục tiêu là luôn luôn đạt được tầm nhìn mà họ đã đặt cho công ty. Leader quan tâm đến việc giúp đỡ cấp dưới để mọi người cùng phát triển.
Đối với boss, mục tiêu cuối cùng là lợi nhuận. Boss có vai trò đảm bảo kết quả tài chính tốt nhất để đảm bảo sự phát triển của doanh nghiệp. Boss không quan tâm đến việc những người cấp dưới làm từ điểm A đến điểm B như thế nào bởi vì tất cả những gì quan trọng nhất chỉ là kết quả. Nếu bạn có thể đạt được các mục tiêu và làm điều đó một cách hiệu quả, Boss sẽ hài lòng vì điều này cũng đảm bảo tổ chức được hưởng lợi. Định hướng của boss là về việc đạt được các mục tiêu.
Nhà Lãnh Đạo Và Người Quản Lý Khác Nhau Như Thế Nào?
Gần đây tôi có nói chuyện với một người bạn về câu hỏi mà cả hai chúng tôi đều nghĩ rằng chúng tôi đều biết câu trả lời, đó là sự khác biệt giữa vị trí lãnh đạo và quản lý.
Đây là một câu hỏi khá rõ ràng. Nhìn chung, bạn có thể phân biệt một cách đơn giản là vị trí quản lý sẽ thực hiện quản lý nhân viên, tuyển dụng nhân sự trong khi vị trí lãnh đạo sẽ quản lý chính người quản lý. Về cơ bản, điều này hoàn toàn đúng.
Nhưng ngoài điều đó ra thì hai vị trí này cũng có nhiều điểm khác nhau. Trình độ chuyên môn thế nào sẽ quyết định ai đó trở thành một người quản lý? Những kỹ năng và kinh nghiệm như thế nào thì có thể bước lên vị trí quản lý?
Nhận định được điều này thường khó khăn hơn. Bản thân tôi cũng giống như khá nhiều người khác, đã đạt đến một giai đoạn nhất định trong sự nghiệp và đang hướng tới mục tiêu từ vị trí quản lý lên lãnh đạo. Chúng giống như trò chơi điện tử, bạn sẽ được thăng cấp khi bạn thu thập đủ XP- Experience (kinh nghiệm).
Khác biệt trong kỹ năng quản lý và điều hành
Gần đây, tôi đã phân tích sự khác biệt giữa vị trí lãnh đạo và quản lý. Bản thân tôi nhận ra rằng ngoài thâm niên và mức lương, chúng còn có rất nhiều điểm khác nhau về kỳ vọng, tư duy và kỹ năng. Trên thực tế, có rất nhiều nhà quản lý không bao giờ có được những kỹ năng đó, trong khi những người khác lại dễ dàng đạt được điều đó trong nháy mắt.
Hầu hết chúng ta đều trải qua giai đoạn tư duy như một người quản lý và phát triển tầm nhìn của mình cũng như thay đổi lối tư duy trước khi bạn trở thành nhà lãnh đạo.
Bản chất cốt lõi của vấn đề là, chức danh đã nói lên vai trò của từng vị trí. Một người quản lý sẽ quản lý công việc trong khi lãnh đạo tiến hành chỉ đạo công việc. Nó giống như sự khác biệt vô cùng tinh tế giữa “chiến thuật” và “chiến lược”. Một nhà lãnh đạo sẽ chỉ đạo nhân viên mình đi đâu trong khi một quản lý sẽ hướng họ đi đúng theo hướng đó. Người lãnh đạo là người sở hữu bản đồ, còn người quản lý là người điều khiển các toa xe.
Lí do một quản lý có thể mất rất nhiều thời gian để trở thành giám đốc là bởi vì việc chỉ đạo đòi hỏi sự khôn ngoan, kinh nghiệm để xây dựng kế hoạch thay vì chỉ là kỹ năng thực hiện kế hoạch đó.
Khác biệt trong định hướng, tầm nhìn
Rất nhiều người sẽ đồng ý rằng yếu tố cốt lõi của lãnh đạo là tầm nhìn – sự định hướng cho công ty/tổ chức. Nếu như lãnh đạo cấp cao của tổ chức đó đưa ra tầm nhìn và họ muốn đạt được những điều này thì người quản lý điều hành sẽ là những người phải nghĩ ra kế hoạch để đạt được nó. Sau đó, chỉ đạo người quản lý thực hiện kế hoạch dựa trên lộ trình họ đã đưa ra.
Vì vậy, vào cuối ngày, kết quả sẽ thể hiện sự khác biệt lớn giữa lãnh đạo và quản lý. Là một người quản lý, bạn được giao bản lộ trình, công việc của bạn sẽ là tập hợp đội nhóm và quản lý họ làm những nhiệm vụ cần thiết để tuân theo kế hoạch đã đề ra. Nhà lãnh đạo có vai trò khó khăn hơn – xây dựng kế hoạch ngay từ ban đầu.
Và để làm được điều đó, bạn sẽ cần rất nhiều kỹ năng và kinh nghiệm mà một người quản lý có thể chưa có. Đó là những hiểu biết về những gì mình có thể đạt được và những tài nguyên có thể được sử dụng để thực hiện điều đó tốt nhất. Nhưng ngoài những kỹ năng này, sự khác biệt giữa nhà lãnh đạo và quản lý còn ở việc lãnh đạo có một tư duy rất khác người quản lý.
Người quản lý bắt buộc phải tuân theo kế hoạch nhưng họ không bắt buộc phải chịu trách nhiệm. Ngược lại, một lãnh đạo phải giải trình cho quá trình lãnh đạo của họ cho ban giám đốc, quản lý và các nhân viên, những người có quyền được biết kế hoạch này là tốt nhất.
Nếu trong quá trình thực thi có bất kỳ vấn đề gì phát sinh, nhà lãnh đạo cần có sức mạnh và niềm tin để tiếp tục – bất chấp những tranh luận từ những người khác. Và quan trọng hơn, nếu những lập luận của họ có lý, lãnh đạo cần có sự khôn ngoan và tỉnh táo để biết liệu kế hoạch của họ có đúng đắn hay cần thay đổi, điều chỉnh gì hay không.
Liên hệ:
Hotline: 012 3636 1080
Email: manager@hrchannels.com / tuyendung@hrchannels.com / huong.nguyen@hrchannels.com
Lãnh Đạo Và Quản Trị Khác Nhau Như Thế Nào?
Một trong những chức năng của Quản trị là lãnh đạo. Nhiều người vẫn nhầm lẫn giữa lãnh và quản trị. Tuy nhiên, lãnh đạo và quản trị là hai vai trò khác biệt của người đứng đầu một tổ chức, một bộ phận hay một nhóm người. Lãnh đạo là một phần trong vai trò quản trị nhưng không phải là tất cả. Một quản trị viên thường được coi là một người lãnh đạo, nhưng một người lãnh đạo chưa chắc là một quản trị viên.
Quản trị là một chức vụ được chính thức trao ban do cấp trên và được thừa nhận ở cấp dưới. Quản trị viên là người có quyền sai khiến người dưới và hành xử công việc theo kế hoạch nhằm đạt được mục tiêu của tổ chức. Quản trị viên phân bổ, giao việc cho người thừa hành đồng thời giám sát, theo dõi tiến độ và đánh giá công tác thực hiện công việc để thưởng, phạt theo quy định của tổ chức. Nói đến quản trị là nói đến quyền hành. Còn Lãnh đạo là khả năng thuyết phục và gây ảnh hưởng trên người khác để hoàn thành những mục tiêu mong muốn. Nhà lãnh đạo hướng đến tương lai, xây dựng chương trình hàng động và thu hút, truyền cảm hứng, khích lệ, phát triển mối quan hệ thông qua sự tôn trọng, tin tưởng lẫn nhau. Như vậy, quản trị hướng tới hoàn thành mục tiêu thông qua mệnh lệnh và kiểm soát, lãnh đạo hướng tới hoàn thành mục tiêu thông qua động viên, khích lệ. Nói cách khác, quản trị hướng tới “công việc” hơn còn Lãnh đạo thiên về “con người” và mang tính nhân bản hơn.
Trong tổ chức, có hai hình thức lãnh đạo. Một là người lãnh đạo được ban quyền hành và được điều khiển người khác thông qua các quyền lực hợp pháp – legitimate power (được quyền phân công công việc và yêu cầu cấp dưới phải tuân theo); quyền lực tưởng thưởng – reward power (khen thưởng nhân viên những phần quà có giá trị vật chất hoặc phi vật chất nếu nhân viên đạt thành tích tốt, đạt chỉ tiêu); quyền lực cưỡng chế – coercive power (đưa ra các khung hình phạt về hành chính hay kinh tế đối với những nhân viên làm việc lơ là, không đạt chỉ tiêu, vi phạm kỷ luật). Ba quyền lực trên là những chủ yếu là do chức vụ mà có và thường được kiểm soát bởi tổ chức. Do đó người lãnh đạo này cũng chính là nhà quản trị.
Hai là người lãnh đạo được thừa nhận một cách bộc phát và tự nhiên nhờ vào khả năng của người đó trong việc gây ảnh hưởng đến người khác mà không nhờ vào các quyền lực hợp pháp xuất phát từ vị trí quản trị như trên. Những người lãnh đạo tự nhiên này thường được người khác ngưỡng mộ như một chứng nhân gương mẫu về cách tổ chức và thực hiện đối với đời sống cá nhân cũng như xã hội. Thông thường sự ngưỡng mộ này đến từ kinh nghiệm chuyên môn, lối sống của người lãnh đạo và vô hình dung họ có quyền lực trong sự sai khiến và điều khiển người khác. Đó là quyền lực nhân cách (referent power) và quyền lực chuyên môn (expert power). Hai quyền lực trên xuất phát từ phẩm chất đạo đức và kinh nghiệm, kỹ năng chuyên môn của người lãnh đạo, do đó họ được ngưỡng mộ và tôn sùng dẫn đến lời nói của họ có trọng lượng và được nghe theo chứ không phải do quyền hành từ chức vụ được trao cho.
Có thể khái quát về Nhà quản trị và Nhà lãnh đạo thông qua bảng sau:
* Tác động đến công việc
* Đạt mục tiêu thông qua hệ thống mệnh lệnh, yêu cầu công việc
* Xây dựng kế hoạch, tổ chức thực hiện, kiểm tra và giám sát
* Tác động đến con người
* Đạt mục tiêu thông qua cổ vũ động viên
* Đề ra phương hướng, viễn cảnh, chủ trương
Lương Đức (tổng hợp)
Leader Khác Manager Như Thế Nào.
Leader là người làm đúng việc (do the right things), và manager là người làm việc đúng (do the things right).
Leader đề ra chiến lược (Strategy), còn manager là người quản lý và kiểm soát công việc đúng với định hướng chiến lược của người lãnh đạo (Planning). (Ngày, tuần, tháng, quí, 1H, 2H).
Vậy, trong trường hợp Leader ra chiến lược sai, người manager có làm đúng thì tổ chức vẫn không khá nổi. còn nếu người leader làm chiến lược đúng, manager hoạch định chiến lược đó đúng timeline, chọn đúng chiến thuật, chọn đúng nhân sự thực thi và phân bổ công việc, giải quyết các vấn đề nội bộ cho đúng với những gì nhà chiến lược đề ra và định hướng, thì công ty sẽ thành công.
Lãnh đạo không cần phải quản lý (không cần khác không biết hen), nhưng ngược lại; nhà quản lý hiển nhiên phải cần leadership (khả năng lãnh đạo).
Đơn giản thế thôi, mình thích đơn giản (Simplicity Orientation)
Phần 1 – Một số điểm ngắn gọn đúc kết được của một quản lý tốt: (Lãnh đạo để bài khác hén).
– Họ là nhà quản lý có phong cách chuyên nghiệp (professional management) chứ không phải là nhà quản lý. Nghe kỳ ha, không kỳ đâu. CEO hay Director chỉ là Tittle (Chức vụ), còn việc anh làm được gì với chức vụ đó, đó là điều tôi mong muốn và quan tâm.
Vậy tại sao phải là chuyên nghiệp, kết quả tạo ra mà anh không rõ nguyên nhân vì sao anh tạo được, tức là anh …chưa chuyên nghiệp. Anh chưa chuyên nghiệp mà anh tạo ra kết quả, nghĩa là anh may mắn. Nhưng anh chuyên nghiệp, đồng nghĩa với việc anh…tạo ra kết quả liên tiếp và dĩ nhiên, anh là người rõ hơn ai hết vì sao anh đạt được kết quả đó.
Vậy bạn cần CEO hay cần CEO chuyên nghiệp?
– Chuyên nghiệp nghĩa là anh không đổ thừa hoàn cảnh, “vì, là, tại, bị” là những cụm từ không có trong từ điển của người quản lý chuyên nghiệp. Cho dù anh có gặp những vấn đề khách quan, anh cũng không được phép đổ lỗi, lỗi chẳng qua là anh chưa lường hết rủi ro, có nhiêu đó thôi.
– Đạo đức nghề quản lý: Không cần biết anh cố tình hay vô ý, nhưng anh cướp công của nhân viên mình, đó là dấu hiệu của một nhà quản lý thiếu chuyên nghiệp.
Nhà quản lý chuyên nghiệp luôn có tư duy mong muốn nhân viên phát triển lên vị trí của mình. Performance của quản lý chính bằng performance của tất cả nhân viên anh ta đang quản, việc giấu nghề hoặc sợ mất vị trí không phải là dấu hiệu của một nhà quản lý chuyên nghiệp có…leadership tốt.
Khả năng và nội lực khác nhau, có người cả đời làm việc nhưng không thăng tiến, vì nội tại có hạn. Nếu anh phát hiện ra nội tại của nhân viên, tốt nhất là anh nên khai phát, khai phá họ. Anh biết đấy, Lưu Bị không nhất thiết phải giỏi vỏ như Triệu Tử Long.
Tôi mong nhân viên giỏi hơn mình, để tui có thời gian đi chơi với gấu. ahuhu
– Nhà quản lý chuyên nghiệp sẽ … rất nghiêm khắc với nhân viên; tuy nhiên sẽ là người đứng ra lãnh tội với cấp trên cho dù không phải lỗi của mình. Hãy thử tưởng tượng nhân viên biết bạn nhận tội thay họ với cấp trên, à mà thôi tôi đoán luôn, hôm sau kết quả công việc thay đổi thấy rõ, tăng 200% mới chết.
Chẳng có âm mưu hay ủ mưu gì ở đây cả, chẳng có một ai chống lại anh để mà làm gì, chẳng ai vào làm việc để lật đổ cái ghế này của anh, anh quản lý ạ. Không có nhân viên tồi, chỉ có sếp chưa đủ tốt, thế thôi. 99% nhân viên vào làm việc, đều mong muốn cống hiến hết mình, vì sự phát triển của họ trước, và cũng vị sự phát triển của chính công ty.
1% ngựa chứng, không bàn; vì chúng ta đang đứng trên góc nhìn của số đông.
Thế nhà quản lý hay bị ghét ở những trường hợp nào? – Hứa mà không làm: Một khi tôi không làm được, tôi sẽ không hứa, nhưng một khi đã hứa tôi sẽ take note cẩn thẩn để thực hiện lời hứa đó.
Tôi không vẽ một bức tranh thật huyền diệu và đẹp đẽ trước mắt nhân sự của tôi. Tôi làm ngược lại, tôi cùng ngồi với họ và chia sẻ tình trạng thực sự của công ty và cùng nhau tìm ra giải pháp. À rất hay ho, đồng sự của tôi đều cùng chung góp ý kiến để giải quyết sự vụ hơn là tin vào những điều tôi vẽ ra; có phần chưa thành sự thật.
– Hình ảnh của nhà quản lý trước sau phải thống nhất, không thể trước mặt khách hàng làm bộ chính trực, sau mặt lại thể hiện một bộ mặt khác với nhân viên mình.
– Vô trách nhiệm: Đổi gió nghe kể chuyện đi. “Sao em chưa về?” “Huhu anh ơi cái dự án này, kĩ thuật về mất tiêu rồi mà chìu này em phải gửi”
Cô bé NV đang thiếu bình tĩnh đến nỗi các hành động của cô không còn được gọn gàng như thông thường nữa, cô nhấc máy điện thoại lên, điện thoại gọi không được, cô vấp phải cái ghế, lòng cô khó chịu, cô quay số, số không có tín hiệu. Dường như mọi thứ … đang chống lại cô.
“Em bình tĩnh lại, anh ở lại với em, mọi chuyện nhỏ thôi, không có gì phải rối cả, SĐT của anh trưởng phòng kĩ thuật đây, cái này chỉ việc xuất file là được, không khó như em nghĩ đâu”.
Sau khi giải quyết được rồi thì tôi ra về. Tới nhà không quên gọi cho cô bé ấy.
Phân tích tâm lý: Cô gái này là một cô gái rất nhanh và chủ động, là gà nòi của tôi. Nhưng chỉ vì trong TH mọi người… đã về hết. Còn mình cô ở lại, nôn nóng của tuổi trẻ làm các hành động của cô không còn được trơn tru nữa, mọi thứ lúc đó cho dù là đơn giản nhất cũng trở nên khó khăn nhất.
Trấn an bằng cách nói rằng vấn đề này nhỏ thôi (nhỏ thiệc), anh ở lại với em (hết cô đơn har), đưa điện thoại anh cho em gọi. (Lưu ý là của anh nha).
Ra về, 30 phút sau khi chia tay gọi lại thể hiện sự quan tâm, tránh TH mình đi bỏ lại cô bé bơ vơ một mình, tâm lý còn một mình cô đơn và cảm giác bị bỏ mặc. Và ngày hôm sau, cô đến công ty 7 rưỡi so với 8 giờ, cô làm việc gấp 150% so với bình thường chẳng đợi tôi nhắc nhở.
Bạn là một nhà quản lý trách nhiệm hay vô trách nhiệm?
– Không sâu sát nhân viên: Nhân viên làm gì cũng không biết, nhân viên có nguyện vọng gì cũng bí đặc, nhân viên đang buồn bực, thất vọng cũng …hết sức vô tư. Nhân viên đang có vấn đề khúc mắc còn bạn vẫn…đẹp zai lai láng. Thì rõ ràng bạn là một quản lý chưa tốt.
– Độc tài, lại hay lấy le: Cái này thuộc về phạm trù nhân cách xã hội, nếu có như vậy thật, bạn đang mất điểm trầm trọng trong mắt nhân viên của mình.
Hãy soi gương chính mình, có khi bạn đang là “sói ca” trong cơn ác mộng hằng đêm của nhân viên.
Các chức năng chính của nhà quản lý: Hoạch định chiến lược, tổ chức hệ thống, lãnh đạo và kiểm soát.
– Mô tả công việc – Giao việc, giải thích rõ ý nghĩa công việc và kì vọng đạt được. – Huấn luyện, lãm mẫu. – Làm gương và dẫn dắt đội ngũ.
Kiểm soát chứ không phải kiểm tra. Kiểm soát là phòng ngừa sự vụ không cho nó có cơ hội xảy ra. Sếp mà “chỉ chờ” nhân viên đi muộn bắt quả tang để…trừ lương là hổng có được òi. Chỉ chờ trong ngoặc kép, hiểu cho đúng hen.
Nhân viên đi làm vì lợi ích của họ. Không phải vì lợi ích của công ty. Insight là nó như thế, đừng cố bẻ gãy mà làm gì. Tôi đi làm việc cho Tây, có một câu này tôi vẫn hay dùng làm cho mình hay nhân viên mình.
“Em không làm việc vì công ty, em làm việc vì sự phát triển của bản thân em, để khi em không làm cho anh nữa, em đi bất kì đâu em đều có thể…cân được hết”.
Theo bạn kết quả sẽ là gì nhỉ? Tâm lý con người mà, cái gì cũng phải vì bản thân mình trước, sòng phẳng với nhau đi đã, rồi hẵng nói chuyện tình cảm. Đổi lại, kết quả CV của nhân sự luôn ở ngưỡng cao nhất.
99% sẽ là như vậy, còn 1% ngựa chứng, tôi cũng không bàn, vì họ không phù hợp văn hóa công ty tôi.
Vai trò của nhà quản lý – Chịu trách nhiệm với kết quả cuối cùng: Tuyên bố đi, nếu các kết quả định lượng và định tính sau 6 tháng – 1 năm không như cam kết, tôi xin từ chức.
– Truyền thông nội bộ: Giải thích rõ ràng và có khả năng giao việc. Một sai lầm thường thấy của các thợ giỏi làm quản lý đó là khả năng giao việc. Giao việc không được, thế là tự làm luôn. Thiếu kiên nhẫn, training thấy lâu tiến bộ, thế là buông bỏ, còn trách nhân sự mình nữa chứ (ahuhu); hãy tự trách khả năng training của mình. Không phải lỗi của nhân viên.
Tôi lại nhắc lại. Không có nhân viên tồi, chỉ có quản lý kém.
Thư gửi nhân viên: EM KHÔNG NÊN LÀM VIỆC NHIỀU THƯ GỬI NHÂN VIÊN
– Ra quyết định. Làm quản lý mà khách hàng hỏi không tự ra quyết định được mà nhờ cậy ý kiến của cấp trên, vế trước không có trong từ điển của nhà quản lý chuyên nghiệp. Hãy đẹp trai và bản lĩnh, tự đong đếm lợi ích và sự hợp lý, phân tích tất cả các góc cạnh vấn đề về customer insight (nhu cầu ẩn chứa của KH) và customer relationship (mối quan hệ với họ), để ra quyết định ngay. Thời điểm là sống còn.
Các kỹ năng cuối cùng: – Chuyên môn, rành công cụ: Không rành nói ai nghe. – Nhân sự. – Tư duy.
Nếu bạn đang làm quản lý mà dành hơn ¾ thời gian cho việc làm chuyên môn, xin chia buồn cùng bạn.
Thống kê thú vị cuối bài: 80% nhà quản lý không có kế hoạch ngày, tuần chứ đừng nói đến quí hay 1H, 2H.
Professional management cơ bản là thế, sâu hơn mời cà phê. Hihi
“Hãy tự tin, đẹp trai, bản lĩnh và cầm trịch cuộc chơi”.
Phung Le Lam Hai Program Director at azProfile
Bạn đang xem bài viết So Sánh Sếp (Boss) Và Người Lãnh Đạo (Leader) Khác Biệt Nhau Nhiều Như Thế Nào trên website Sansangdethanhcong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!