Top 11 # Tại Sao Anh Nhớ Em Thế Này Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Sansangdethanhcong.com

Tại Sao Anh Không Yêu Em

Tên tiếng Trung:【 快穿】你为什么不爱我.Tên Hán Việt:【Khoái xuyên 】Nhĩ vi thập ma bất ái ngã.Edit: Văn Văn 🌸.Designer: Mi (Hamters Team).Độ dài: 230 chương.Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, hiện đại, HE, tình cảm, báo thù, ngọt sủng, trọng sinh, hệ thống, song khiết, xuyên nhanh, hào môn thế gia, gương vỡ lại lành, cường cường, cưới trước yêu sau, cung đình hầu tước, kiếp trước kiếp này, nhiều CP, cải trang giả dạng, kim bài đề cử🏅, nữ cường, ngược tra, 1v1.Ngày đào hố: 7/5/2020.Ngày lấp hố:?/?/?

Tình yêu là gì?

Cớ gì mọi người lại cứ như thiêu thân lao đầu vào lửa?

Tại sao lại có nhiều thứ lý do như vậy? Tại sao rõ ràng ban đầu nói yêu thắm thiết như thế, vậy mà sau đó lại có thể trở mặt ngay được?

“Tại sao anh không yêu em?”

Người chồng dứt khoát đi cùng tiểu tam, không quan tâm tới gia đình của mình, cũng không thèm ngó tới vợ mình dù cô quỳ xuống dưới đất, khàn giọng hỏi

Chồng của cô âu yếm ôm người con gái mỹ mạo trong ngực, đối với cô liếc mắt chán ghét, “Cô không có mộng tưởng lại quá quê mùa.”

….

“Tại sao anh không yêu em?”

Người vợ bị đánh đến sưng mặt sưng mũi, run run chảy nước mắt.

Người chồng có thói quen bạo lực gia đình nói với cô, “Mau đem tiền lương của tháng này cho tôi.” Sau đó một bạt tai tát xuống.

“Tại sao anh không yêu em?”

Lúc còn trẻ vì hắn mà liều lĩnh, cô hy sinh tuổi trẻ và ước mơ cho tình yêu này, bỏ học đi làm công chỉ để cung cấp tiền cho hắn đến trường, bây giờ người phụ nữ với làn da thô ráp, quần áo cũ kỹ chính là cô.

Hắn thế nhưng lại đảo mắt liền cùng thiên kim hào môn đính hôn, hắn nói: “Cô là vết nhơ trong cuộc đời tôi, những việc cô làm là do cô cam tâm tình nguyện, tôi không có cầu cô.”

“Tại sao anh không yêu em?”

Trái tim thiên kim tiểu thư tan vỡ, lệ rơi đầy mặt, hét lên.

Người chồng phượng hoàng nam* của cô trừng mắt, không kiên nhẫn nói: “Cô chớ dọa mẹ cùng chị và em gái của tôi, phòng ở chúng ta nhiều như vậy, cho chị tôi một cái phòng thì có là gì?”

(*) Phượng hoàng nam: đàn ông chuyên ăn bám váy phụ nữ.

“Tại sao anh không yêu em?”

Đã từng một thời là nữ minh tinh nổi tiếng nhất, tương lai đầy triển vọng, cô vì hắn mà nỗ lực giúp hắn thành công, rời khỏi vòng giải trí, đem mọi tài nguyên tốt nhất cho hắn, cuối cùng hắn cũng thành công trở thành ảnh đế trong giới điện ảnh, nhưng hắn lại xem cô như bước đệm để đạp lên.

Hắn nói: “Cô bây giờ đã không có giá trị, tôi công thành danh toại**, tôi đã trở thành một truyền kỳ. Mà cô, là đá kê chân giúp tôi thành công…”

(**) Công thành danh toại: đạt được kết quả mĩ mãn trên đường công danh, sự nghiệp.

Đây là tình yêu a, lúc ngọt ngào thì nó giống như mật đường, lúc ăn mòn thì nó giống như thạch tín***.

(***) Thạch tín (asen): là một loại chất hóa học được biết đến như là một chất cực độc, gấp 4 lần thủy ngân.

Như vậy, không bằng dùng tình yêu của cô, đến cùng tôi trao đổi một vài thứ đi.

Cô muốn trả thù, mà tôi thì cần tình yêu, đến tu bổ trái tim đầy huyết nhục mơ hồ và đi tìm kiếm lại tình yêu của tôi.

Chuyện xưa của nam chính:

Thi Vinh chưa bao giờ có được tình yêu của Mạnh Nịnh trong đời, vì vậy sau khi hệ thống xuất hiện, hắn không ngần ngại đồng ý tất cả các yêu cầu của hệ thống đi cứu những người phụ nữ bị phụ lòng để đổi lấy cơ hội sống lại của Mạnh Nịnh. Trong thế giới ảo mộng, cuối cùng hắn cũng có được điều ước của mình, nhưng điều đó không có thật. Liệu hắn có thể biến giấc mơ của mình thành hiện thực?

“Ngay cả khi đó là ký ức của anh, nhưng bây giờ, anh xác thực yêu em, cho nên, em thống khổ cái gì a?”

“Không cần buông tay, giống như trước kia, bắt lấy tay anh.”

Cả đời này, hắn quyết cùng cô quấn quýt không rời.

⚠ Lưu ý:

– Cái này tuyệt đối là ngược tra văn.

– Nam 9 xuyên qua trợ giúp những người phụ nữ bị phụ lòng, phản bội. Từ đó mở ra thế giới ảo tưởng đi vãn hồi chuyện xưa của nữ 9.

– Nam 9 không phải là người lương thiện, trừ nữ 9, đối xử với người khác cực kỳ tàn bạo, thỉnh mọi người chuẩn bị tâm lý thật tốt.

– Nam9 có chút điên điên, có chút biến thái, nhưng được cái siêu sủng nữ 9.

****

Văn Văn: Chào các bảo bối, lại gặp nhau rồi.

Tui đào hố do thấy đọc văn án khá lạ, tui là thành phần thích truyện xuyên nhanh nữa, nên quyết định đào, mặc dù chả có kinh nghiệm gì cho cam, nên sạn thì chắc chắn có, nhất là mấy cái TG cổ đại, huyền huyễn,…

Đặt gạch trước thôi, phải hoàn xong bộ Dấu Cắn bên kia thì mới tập trung bên đây được, có thời gian cũng sẽ ráng edit, ha ha.

Thông cảm xíu cho phận edit của tui.

7/5/2020.

Tại Sao Em Ít Nói Thế

Tất cả mọi người, bạn bè, thầy cô, những người quen biết hoặc những người tôi mới gặp lần đầu đều hỏi tôi câu này. Có lẽ là họ đang muốn hỏi thăm liệu tôi có đang cảm thấy ổn không hoặc chí ít tìm ra một lý do lúc đó vì sao tôi lại đang “thu mình” như con ốc sên như thế. Đôi lúc câu hỏi này được lặp đi lặp lại nhiều lần đến nỗi tôi không biết nói gì hơn và chỉ muốn đứng dậy đi về.

Thực sự khó có thể giải thích sự im lặng của tôi kéo dài như vậy. Đôi lúc tôi im lặng chỉ vì đang mải mê quan sát gì đó hoặc đang có dòng suy tưởng trong đầu cứ chạy hoài mà không chịu dừng lại. Đôi lúc tôi thích nhìn mọi người nói chuyện với nhau, cười đùa với nhau hơn là nói, vì e rằng nếu có nói ra sẽ là những thứ gì đó hơi tối nghĩa. Hoặc đơn giản, tôi im lặng chỉ vì tính cách sinh ra đã thế. Im lặng.

Nhưng chưa phải là tất cả.

Có nhiều bài viết về người hướng nội hay và ý nghĩa nhưng cũng có xuất hiện một số bài về người hướng nội mang hơi hướng tiêu cực và mang màu sắc khá ảm đạm dù cho phân tích rất đúng. Nhưng thực tế nói lên rằng rất nhiều người ngoài kia, bao gồm cả người hướng nội, tự mặc định những tính chất “loser” như thế dành cho mình bao gồm các câu hỏi như : Nào là “không phải là người biết “cư xử khéo léo”, “biết ‘gần gũi’ cấp trên”, “quá ít nói và không biết bày tỏ sự thân thiện”, hay thậm chí “tin rằng tình yêu nhẫn nại và bao dung của mình có thể cảm hóa được người kia”…

“Tại sao mình cống hiến như vậy, mà cuối cùng họ lại âm thầm chơi xấu sau lưng?”

“Tại sao mình đã cho đi chân thành, để rồi cái nhận lại là phản bội?”

“Tại sao mình không thể sống “khéo” hơn, trong khi dường như mọi người đều có thể?”

Bất kỳ ai có những suy nghĩ như vậy về người hướng nội, xin hãy tỉnh lại dùm!

( Trích từ ” Introvert không phải là loser – Lien Anh Nguyen , một beauty blogger )

Tôi đã từng được đọc cuốn Hướng Nội- Sức mạnh của yên lặng trong thế giới không ngừng, bản gốc là Quiet của Susan Cain được hai dịch giả là chị Uông Xuân Vy và chị Nguyễn Hoàng Phước Diễm thực hiện. Cuốn sách đó phải nói là rất hay và miêu tả đầy đủ và chính xác về chân dung người hướng nội trong thế giới chuộng hướng ngoại như thế nào. Những gì được viết trong đó phần nào đã khiến tôi cảm thấy thỏa mãn hơn và hiểu hơn về con người mình rất nhiều.

Chỉ là tôi lại có tính đòi hỏi hơn chút, dù đã tham khảo, đọc nhiều nhiều sách báo và tài liệu nhưng bản thân tôi lại muốn được nhìn người hướng nội trong đời thường như thế nào, tôi muốn được nghe các chia sẻ thật sự của những bạn hướng nội trong nhiều khía cạnh của cuộc sống. Tôi vẫn rất muốn mong chờ có một tác giả nào đó có thể viết ra cuốn sách ấy để tôi, những người hướng nội có thể đọc nhưng rồi vẫn chưa thấy ai.

LINK ORDER FAHASA

LINK ORDER SKYBOOKS

Review của Sunhuyn

Thêm vào đó, cách đây không lâu khi được đọc bài viết “Dân Hướng Nội à, làm ơn ngừng gõ phím đi được không” của tác giả Đoản Tăng trên Spiderum. Ban đầu thì tôi hơi nóng mặt, nhưng cố gắng đọc kỹ rồi mới thấy rằng, dù cho bài viết đó còn nhiều yếu tố chưa được khách quan, nhưng tôi cũng hiểu rằng người hướng nội không nên chìm đắm vào cảm xúc quá nhiều, không nên gây sự chú ý của mình chỉ vì mình là hướng nội. Có lần dạo lang thang trên FB, vài người trong số họ là introvert, nhưng status của họ lại so-deep quá. Lướt từ trên xuống, toàn ảnh và caption có phần hư ảo mang tính chất chìm đắm cảm xúc quá nhiều, không thực tế. Tôi không dám phán xét, vì đấy là cách sử dụng mạng xã hội của riêng họ. Lâu lâu thì không sao, chứ ngày nào cũng deep quá mức thì bấm unfollow vì tôi không muốn bị ảnh hưởng thứ cảm xúc kia. Và tôi luôn cho rằng chính sự muốn được chú ý của họ lại gây ra sự ác cảm không nhỏ đến người hướng nội. Từ đó tôi quyết tâm viết sao cho khách quan nhất, thực tế nhất có thể.

Vì vậy tôi viết cuốn sách này với dạng chỉ để chia sẻ góc nhìn của tôi và tâm sự có thật của những bạn hướng nội khác. Những phần mục trong cuốn sách đều là dạng chia sẻ và có những cách thức làm sao đó để vượt qua vài trở ngại trong đời sống. Các bạn tự đọc, tự nghiệm và rút ra bài học cho chính mình, tất nhiên là không phải bạn đọc hết sách là sẽ hết ngay đâu mà còn phải thực tế bên ngoài nữa.

Tôi đã không biết mình là người hướng nội ( An Ngân )

Cưa đổ một người hướng nội, khó hay dễ

Những kiểu nghề nghiệp không mong muốn của người hướng nội

Những điều người hướng nội muốn nói với bạn trong chuyện ấy

Tĩnh lặng, sức mạnh tiềm ẩn thực sự của người hướng nội

Người hướng nội và niềm vui ngày Tết

Người hướng nội và sinh nhật của bản thân.

Bạn hướng nội hay nhút nhát & phương pháp vượt qua sự nhút nhát

Liệu cặp đôi hướng nội- hướng ngoại có thực sự hoàn hảo ?

…….

Tôi có viết và tổng hợp dưới nhiều tiêu đề, ví dụ cưa đổ một người hướng nội, khó hay dễ; cách người hướng nội có được kỹ năng giao tiếp, chào hỏi, và tận hưởng bữa tiệc và cùng vài tiêu đề khác nữa. Nhưng nếu không có sự động viên của anh admin của group Người đọc sách và những đóng góp ý kiến chỉnh sửa của anh Huy trong bài Khi người hướng nội làm lãnh đạo, chị An góp ý bài Những bất ổn trong cặp đôi người hướng nội hay cô gái với biệt danh tên Bi thì e rằng tôi không thể nào hoàn thiện cuốn sách này.

Tôi cảm ơn tác giả bức ảnh có tên là Alexandru Zdrobău đã cho phép sử dụng bức ảnh cô gái với đôi mắt làm bìa cuốn sách, đồng thời cảm ơn anh Linh đã design bìa cover.

Sau cùng, tôi chỉ muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến cô gái tên K. Không biết phải nói sao cả nhưng tôi luôn cảm ơn mà cách cô ấy xuất hiện trong đời mình. Cô ấy luôn động viên và nhắc nhở và tôi cũng lấy đó để tạo động lực hoàn thiện cuốn sách này.

Dù bạn hướng nội hay hướng ngoại thì không có tính cách nào được gọi là ưu việt. Hướng nội hay hướng ngoại thì không bao giờ có hướng nào tuyệt vời nhất cả. Kiểu tính cách nào cũng có tính hai mặt, nhưng Nhưng nếu bạn là một hướng nội, bạn biết rõ mình điểm mạnh chỗ nào và cần phát huy như thế nào, điểm yếu thế nào và cần hạn chế ra sao. Từ đó bạn ngày càng hoàn thiện hơn, trưởng thành hơn thì đó mới là điều tuyệt vời nhất.

Nhưng các bạn hướng nội cũng đừng cho rằng vì tôi là thế này nên tôi như thế, nên tôi không thích. Vì điều này rất dễ khiến các bạn không phát huy điểm mạnh mà vẫn luôn cố hữu yếu điểm, thực sự không nên. Lúc hướng nội thì hướng nội, lúc hướng ngoại thì hãy hướng ngoại nếu các bạn muốn nếu cảm thấy điều đó là có lợi cũng chỉ để tốt hơn. Quan trọng, các bạn cũng đừng nên gây chú ý vì dễ bị hiểu lầm như phong trào, hãy âm thầm lặng lẽ và cũng chẳng cần tuyên bố, hét to với mọi người “Tôi là người hướng nội”. Chỉ cần tự bạn biết thôi là được rồi.

Hướng nội hay hướng ngoại đều không bằng hướng thiện.

Anh À… Tại Sao Anh Lại Yêu Em Và Quyết Định Bên Em?

– Anh đương nhiên không phải là một chàng trai hoàn hảo. Anh không có chiều cao lí tưởng như một siêu mẫu, nhưng sao em vẫn cảm thấy vô cùng nhỏ bé khi đi bên anh. Vẫn cảm thấy ấm áp khi nép sau lưng anh mỗi đợt gió mùa về. Vẫn cảm thấy được chở che cho dù có bị cả thế giới lãng quên.

Em còn nhớ như in cái lần đầu tiên gặp anh, anh ngại ngùng chẳng nói câu nào mà chỉ cười tủm tỉm. Lần thứ hai gặp anh, vẫn cái điệu cười ngượng nghịu ấy, thỉnh thoảng mới chịu nói với em vài câu. Lần thứ ba, ở giữa chúng ta là cái bánh pizza cỡ vừa, mà suốt buổi gần như chỉ mình em ăn, cùng với đó là những câu chuyện gần như chỉ mình em nói. Anh chỉ im lặng lắng nghe, và mỉm cười. Có lẽ cũng bởi vì thế mà em yêu anh. Yêu cái nụ cười hiền của anh.

Anh đương nhiên không phải là một chàng trai hoàn hảo. Anh không có chiều cao lí tưởng như một siêu mẫu, nhưng sao em vẫn cảm thấy vô cùng nhỏ bé khi đi bên anh. Vẫn cảm thấy ấm áp khi nép sau lưng anh mỗi đợt gió mùa về. Vẫn cảm thấy được chở che cho dù có bị cả thế giới lãng quên. Bờ vai ấy không quá rộng lớn nhưng đủ vững chắc để cho em tựa vào mỗi lúc yếu lòng. Để mỗi khi nắng gió em chỉ cần khép người sau lưng anh là sẽ chẳng còn phải lo gì nữa. Để mỗi khi mệt chỉ cần tựa vào, anh sẽ nói: Đừng lo, có anh ở đây rồi.

Anh không phải siêu nhân. Anh cũng có những lúc đau lúc ốm. Nhưng anh đủ sức để cõng em trên vai mỗi khi em muốn, đủ mạnh mẽ để đi theo em tới cùng trời cuối đất, đủ kiên cường để nắm tay em cho dù em có bướng bỉnh đến nhường nào.

Nhưng với em anh là một chàng trai đặc biệt, vô cùng đặc biệt. Anh không giống bất cứ người con trai nào khác em đã từng gặp trên thế giới này. Anh rất khó hiểu, khó hiểu tới mức để hiểu được anh, buộc em phải nhớ tới anh mỗi giây, mỗi phút, mỗi giờ. Nhớ từ khi mở mắt thức dậy đến lúc khép mi chìm vào giấc ngủ. Em thấy nhớ anh ngay cả trong giấc ngủ chập chờn, nhớ anh ngay cả khi mơ.

Em nhớ anh nhiều đến thế, vậy mà vẫn không thể nào hiểu hết được anh. Mọi chuyện anh làm cho em, vốn dĩ em vẫn luôn thắc mắc. Tại sao với người khác anh ít nói vô cùng, mà khi bên em anh lại luôn làm em vui với những câu chuyện cười? Tại sao bình thường anh lạnh lùng là thế, mà với em lại rất dịu dàng? Tại sao… anh lại yêu em và quyết định bên em?

Em biết lúc ngủ em rất xấu tính, có khi cứ nằm mãi một tư thế khiến anh tê tay vô cùng. Vậy mà anh cứ mặc kệ em lẩn lẩn ra xa, chốc chốc lại kéo em lại gần, để em gối đầu lên tay anh. Có những hôm khó ngủ em cứ ngọ nguậy hoài, cứ chốc chốc lại trở mình khiến anh cũng mất ngủ theo. Vậy mà anh không hề mắng, chỉ dịu dàng ôm lấy em, xoa đầu em như em còn nhỏ lắm vậy.

Em còn có thói xấu là đạp chăn. Em cứ ngỡ sau vài lần đạp chăn khiến anh bị lạnh, anh sẽ hoặc là đánh cho mấy cái, hoặc là đạp em ra khỏi cái chăn luôn. Em không ngờ anh lại kiên nhẫn như thế, kiên nhẫn đắp chăn cho em. Mỗi sáng, khi báo thức kêu lên inh ỏi, em sẽ chẳng bao giờ chịu dậy tắt, em sẽ lì lợm nằm im chờ anh dậy xong mới khúc khích cười. Em cũng sẽ không bao giờ chịu dậy luôn, sẽ còn nấn ná thêm vài phút cho đến khi anh vén tóc, hôn lên trán, kêu: “Cún ơi, dậy đi nào!”.

Nguyet Chihiro

Status Hay Lý Giải Vì Sao Em Luôn Hỏi “Tại Sao Anh Yêu Em”?

Trong tình yêu, sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời chính xác cho những câu hỏi ” tại sao” và ” như thế nào”…..nhưng đôi khi những câu hỏi được nói ra, không phải là để hỏi..mà là để biết được mình đang trôi ở đâu trong mênh mông trái tim của một người..

Mỗi lần em hỏi “Tại sao anh yêu em?”Không phải em cần nghe những lời tán dương, phỉnh nịnh. Không phải em cần anh nói yêu em vì em tuyệt vời thế nào.

Mỗi lần em hỏi “Tại sao anh yêu em?”Không phải em cần “tự sướng” giá trị bản thân qua câu hỏi sáo rỗng, ngốc nghếch như vậy…

Em hỏi “Tại sao anh yêu em?” vì em muốn nhắc anh về con người mà anh nói là anh yêu.

Anh mắng em bướng bỉnh, cố chấp, không chịu suy nghĩ, mắng em thật nhiều vì em cứ quăng mình vào xoáy lốc vận động không ngừng nghỉ cho dù những đau đớn và bất ổn đang diễn ra dồn dập trong cơ thể em.

Anh nói em thật ngang bướng, nói em phủ nhận sự quan tâm, lo lắng của anh cho em, cứ làm theo những gì em nghĩ mà không nghĩ tới anh nghĩ gì. Anh nói anh buồn, anh sợ hãi, anh nhớ em, muốn được chạy tới ở cạnh em… Em biết tất cả những điều đó mà. Chỉ vì anh lo lắng em kiệt sức, xót xa khi thấy em bị đau. Em hiểu tất cả, nhưng có bao giờ anh tự hỏi, tại sao em cứ mãi như thế không?

Em không phải siêu nhân với khả năng phi thường để chịu được tất cả. Có những lúc em thực sự thấy rất khó thở và cảm giác đau nhói nơi lồng ngực. Mỗi lần như vậy, em chẳng biết làm gì ngoài ấn chặt vào đó, cố gắng thở và hi vọng nó hết đi.

Có những cơn đau dữ dội làm mồ hôi túa ra khắp cơ thể em, có những cơn đau làm em đứng còn ko vững, phải ngồi sụp xuống… Nhưng anh quên rằng khi em ngẩng mặt lên, vẫn là nụ cười hiện trên môi em sao?

Em vẫn phăm phăm cùng anh đi lang thang khắp mọi nơi, vẫn ăn nhiều, uống nhiều và liến thoắng nói nhiều, huyên thuyên đủ thứ trên thế gian mà. Những người khỏe mạnh hơn em liệu có làm được như em không, có luôn cười và nói “không sao” được như em không?

Tại sao chứ?

Tại vì, em muốn anh luôn nhìn thấy em cười, luôn thấy em lạc quan, luôn có thể vững tin vào nơi em, anh ạ. Em muốn anh tin rằng kể cả những chuyện tồi tệ nhất cũng sẽ được hóa giải nếu mình có niềm tin mạnh mẽ rằng mình sẽ vượt qua được.

Em muốn anh tin rằng, bầu trời dù có đen tối, đâu đó vẫn sẽ lóe lên ánh sáng và sắc màu – đó là sinh khí của cuộc sống tươi đẹp. Anh có yêu em vì điều đó không?

Người ta làm tổn thương anh quá nhiều, làm anh mất đi niềm tin quá nhiều, làm anh sợ hãi và bất an quá nhiều, làm anh trống trải và cô độc quá nhiều… Em biết, vậy nên, em muốn là viên thuốc chữa lành vết thương cho anh. Em sợ bệnh viện nhiều lắm, sợ những đơn thuốc, sợ những hình ảnh, mùi vị, những kí ức và cả những nỗi đau. Em nghĩ anh cũng sợ như thế, đúng không anh?

Anh có yêu em vì điều đó không?

Hơn tất thảy, em thích nụ cười ngốc xít của anh khi ở cạnh em biết bao. Em tin rằng, nếu em cười với anh, chắc chắn anh sẽ cười lại, một nụ cười không giả tạo dối gian. Nên em luôn cười với anh, dù cho có chuyện gì đã, đang và sẽ xảy ra. Anh có yêu em vì điều đó không?

Em muốn anh tin rằng, bầu trời dù có đen tối, đâu đó vẫn lóe lên ánh sáng và sắc màu – đó là sinh khí của cuộc sống tươi đẹp…

Em cũng chỉ là một con người. Em cũng khao khát kiếm tìm hạnh phúc cho mình. Có những lúc em cũng mệt mỏi, thất vọng, sợ hãi, đau đớn. Có những lúc em cũng muốn tung hê tất cả, muốn buông xuôi hết mọi thứ lắm. Nhưng, em tự nhắc mình còn phải lạc quan cho cả phần của anh nữa. Và, em muốn anh yêu em vì những điều đó.