Top 7 # Tại Sao Chúa Giê Su Bị Đóng Đinh Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Sansangdethanhcong.com

Chúa Giêsu Có Bị Đóng Đinh?

Không có sự phục sinh thì Kitô giáo là giả tạo, như Thánh Phaolô dạy: ” Nếu Đức Kitô đã không trỗi dậy thì lòng tin của anh em thật hão huyền, và anh em vẫn còn sống trong tội lỗi của anh em” (1 Cr 15:17). Các Phúc Âm cho biết rằng Chúa Giêsu xác định ” sự phục sinh của Ngài là chứng cớ của những lời tuyên bố về chính Ngài là thật ” (x. Mt 12:39-40; Ga 2:18-22). Như vậy, theo Chúa Giêsu và Thánh Phaolô, nếu Chúa Giêsu không phục sinh, chúng ta phải tìm một thế giới khác. Do đó, vì sự phục sinh đòi hỏi có sự chết, chính cái chết của Chúa Giêsu do bị đóng đinh thực sự là mối liên kết không thể phá vỡ nếu Kitô giáo được coi là đúng thật.

Trong bài viết này, tôi muốn đưa ra 4 lý do củng cố niềm tin về việc Chúa Giêsu chịu chết do bị đóng đinh.

Thứ nhất, cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu được các văn bản cổ kể lại: Kitô giáo và ngoài Kitô giáo. Ngoài 4 Phúc Âm và một số Thánh Thư trong Tân ước, các văn bản đều được viết từ thế kỷ I, cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu cũng được tường thuật bởi các văn bản cổ ngoài Kitô giáo. Josephus (cuối thế kỷ I), Tacitus (đầu thế kỷ II), Lucian (giữa thế kỷ II), và Mara bar Serapion (thế kỷ II và III) cũng tường thuật sự kiện này. Sự thật là các văn bản ngoài Kitô giáo này nói đến Chúa Giêsu và cho thấy rằng cái chết của Chúa Giêsu cũng được người ngoại giáo biết chứ không phải Kitô giáo bịa đặt.

Thứ nhì, rất khó có thể sống sót sau khi bị đóng đinh. Việc đóng đinh và hành hạ nhiều lần là cách tồi tệ nhất thời xưa. Nhiều người trong chúng ta đã xem phim “The Passion of the Christ” (Cuộc Khổ Nạn của Chúa Giêsu) của đạo diễn Mel Gibson (*) thì thấy rõ cách hành hạ rất dã man. Nhiều bản văn cổ cũng mô tả như vậy, chẳng hạn Josephus, một sử gia Do Thái hồi thế kỷ I, đã kể về một đàn ông bị đánh đập bằng roi da rất dã man đến nỗi lòi xương ra (1). Ông còn nói về một nhóm người bị đánh đập đến lòi ruột (2). Trong bản văn hồi thế kỷ II là ” The Martyrdom of Polycarp” (Cuộc Tử Đạo của Thánh Pô-ly-ca-pô), lính La Mã đánh người đến đứt cả động mạch (3). Nạn nhân được đưa ra ngoài thành phố rồi bị đóng đinh vào thập giá hoặc một cây nào đó (4). Nạn nhân bị bỏ mặc chịu đau đớn cùng cực. Thế kỷ I, triết gia người Rôma là Seneca đã mô tả các nạn nhân bị đóng đinh là ” bị đập liên hồi, bị cắt chân tay, bị biến dạng, bị đóng đinh và bị hành hạ đến bán sống bán chết ” (5). Chỉ có một trường hợp được kể là sống sót sau khi bị đóng đinh. Josephus kể là đã chứng kiến ba người bị đóng đinh (6). Ông kêu gọi người bạn Titus làm đội trưởng lính La Mã, người đã ra lệnh tháo đinh ngay và được hỗ trợ y tế. Dù vậy, hai trong ba người vẫn chết. Như vậy, nếu Chúa Giêsu được tháo đinh sớm và được cấp cứu thì cơ may sống sót cũng rất khó. Tuy nhiên, không có chứng cớ nào nói rằng Chúa Giêsu được tháo đinh sớm khi còn sống và được cấp cứu.

Thứ ba, ý kiến chuyên ngành y khoa đều nhất trí kết luận rằng Chúa Giêsu chắc chắn chết vì bị đóng đinh (7). Một số người không chắc chắn, nhưng đa số vẫn nói rằng Chúa Giêsu chết vì ngộp thở (asphyxiation) hoặc thiếu oxygen. Vốn hiểu biết của chúng tôi về việc đóng đinh đều đồng thuận với ý kiến này. Nhiều nguồn cổ nói rằng việc đập gãy ống chân là để nạn nhân mau chết trên thập giá (8). Vậy là sao? Tôi có hai người bạn là trưởng khoa cấp cứu ở hai bệnh viện lớn (9). Tôi hỏi họ rằng đập gãy ống chân cho nạn nhân mau chết thì có đúng không. Họ trả lời rằng chắc chắn hiếm xảy ra lắm. Vậy họ đập gãy ống chân nạn nhân cho mau chết bằng cách nào?

Trong thế chiến I và II, người Đức thường hành hạ các nạn nhân bằng một ” phương pháp” gọi là ” aufbinden ” – nạn nhân bị cột chặt hai tay rồi bị treo lơ lửng, chân không chạm đất. Khi nạn nhân kiệt sức, họ lại thả nạn nhân xuống. Khi nạn nhân tỉnh thì họ lại treo lên. Vì cơ bắp dùng để hít mạnh hơn dùng để thở, đi-ô-xít các-bon sẽ tích tụ và nạn nhân sẽ chết một cách khổ sở. Thí nghiệm cho thấy người ta bị treo lơ lửng sẽ bất tỉnh trong vòng 12 phút, nếu tay treo ở góc 45 độ hoặc nhỏ hơn so với cơ thể. Đập gãy ống chân nạn nhân bị đóng đinh sẽ làm cho nạn nhân dễ thở, dù chỉ tạm thời. Do đau đớn vì bị đóng đinh, nạn nhân sẽ chết vì thiếu oxygen, không có cơ may tỉnh lại. Thánh sử Gioan cho biết rằng một tên lính đã lấy ngọn giáo đâm vào ngực Chúa Giêsu để chắc chắn Ngài chết thật (x. Ga 19:34-37), cách này được nói tới trong tài liệu của Quintillian, sử gia Rôma hồi thế kỷ I (10).

Có lý do nào để tin rằng quân lính Rôma muốn xử lý cái chết của Chúa Giêsu trên Thập giá? Một sử gia Do Thái uy tín hồi thế kỷ I có nói tới việc người Rôma hủy hoại thành Giêrusalem năm 70. Người Do Thái có thói quen tháo xác các tử tội khỏi thập giá và chôn trước khi mặt trời lặn (11). Các tài liệu cổ cho biết rằng có người bị đóng đinh mà sống tới 3 ngày trên thập giá, các nạn nhân bị bỏ mặc trên thập giá cho tới chết để làm mồi cho chim chóc, chó, và côn trùng. Tuy nhiên, đây không là cách thực hành ở Giêrusalem trước khi thành này bị hủy hoại năm 70. Chúa Giêsu bị đóng đinh khoảng năm 30 hoặc 33. Như vậy, chúng ta có lý để tin chắc rằng Chúa Giêsu đã chết thật trước khi mặt trời lặn vào ngày Ngài bị xử tử. Thánh Gioan kể: ” Sau đó, ông Giô-xếp, người A-ri-ma-thê, xin ông Phi-la-tô cho phép hạ thi hài Đức Giêsu xuống” (Ga 19:38).

Thứ tư, nếu Chúa Giêsu có thể sống sót sau khi bị đóng đinh, Ngài sẽ không bảo các môn đệ tin Ngài sống lại. Chúng ta thử tưởng tượng rằng Chúa Giêsu nửa sống nửa chết trong mộ đá. Ngài hồi tỉnh sau cơn hôn mê và thấy mình ở trong khoảng tối tăm. Ngài mò mẫn mà không tìm thấy lối ra. Mấy tên lính gác hỏi: ” Ông định trốn đi đâu vậy?”. Chúa Giêsu trả lời: ” Tôi muốn thoát ra khỏi đây“. Ngài đánh mấy tên lính gác, sau đó Ngài ra khỏi mộ đá và đi tìm các môn đệ. Cuối cùng, Ngài đến căn nhà mà Thầy trò đã ở và gõ cửa. Phêrô ra mở cửa và gặp Chúa Giêsu lom khom với hình hài toe tua tơi tả. Phêrô nói: ” Lạy Chúa! Con không phải đợi Thầy phục sinh như Thầy đã nói sao? “. Hẳn là sử gia sẽ nói rằng Chúa Giêsu phải thuyết phục các môn đệ tin đó là Ngài trong tình trạng thương tích đầy mình và phục sinh trong thân xác bất tử. Còn sống ư? Chắc chắn là thế. Sống lại ư? Không còn cách khác.

Tóm lại, chứng cớ lịch sử xác nhận rằng Chúa Giêsu thực sự chết do bị đóng đinh (chết về nhân tính thôi). Nhiều nguồn cổ xác nhận như vậy, một số nguồn ngoài Kitô giáo, như vậy thì không thiên về cách hiểu của Kitô giáo về sự kiện này. Rất ít cơ may sống sót sau khi bị đóng đinh. Nếu Chúa Giêsu sống sót sau khi bị đóng đinh, không thể nào các môn đệ tin chắc là Ngài phục sinh.

Dù rất đa nghi, người sáng lập tổ chức ” Jesus Seminar John Dominic Crossan” cũng kết luận:” Chúa Giêsu bị đóng đinh là điều chắc chắn như bất cứ điều gì khác trong lịch sử” (12). Cũng vậy, nhà phê bình Tân ước Gerd Lüdemann (người vô thần) đã viết: ” Chúa Giêsu chết do bị đóng đinh là điều không thể chối cãi ” (13).

Như vậy, given the strong evidence for Jesus’ death by crucifixion, without good evidence to the contrary, the historian must conclude that Chúa Giêsu bị đóng đinh và quá trình đó đã khiến Ngài chết.

MIKE LICONATRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ 4truth.net)

Ngày 26/3/2016: Chúa Bị Đóng Đinh

“Các thầy tế lễ cả, các thầy thông giáo và các trưởng lão cũng nhạo Ngài” (câu 41).

Câu hỏi suy ngẫm: Những người chứng kiến Chúa bị đóng đinh đã có những nhận định thế nào? Tại sao các thầy tế lễ cả và và các thầy thông giáo theo Chúa ra tới pháp trường? Họ đã mỉa mai Chúa ra sao? Bạn nhận định gì về những nhà lãnh đạo tôn giáo này?

Khi Chúa Giê-xu bị đóng đinh trên cây thập tự, có nhiều thành phần chứng kiến và cũng có lắm nhận định khác nhau về Ngài. Những khách qua đường thì nhục mạ, nhạo báng Chúa (câu 39-40). Các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo thì mỉa mai Chúa (câu 41-43). Hai tên cướp bị đóng đinh chung với Chúa cũng hùa theo mà nhiếc móc Ngài (câu 44), nhưng sau đó có một người nghĩ lại, ăn năn và được cứu (Lu-ca 23:39-43). Nhiều người hiếu kỳ đứng xem thì có những ý kiến vô thưởng vô phạt (câu 47-50). Những phụ nữ theo phục vụ Chúa thì đứng xa xa (câu 55-56). Viên Đội trưởng và các lính canh khi chứng kiến những gì xảy ra lúc Chúa tắt thở thì kinh hãi nói rằng “Thật người này là Con Đức Chúa Trời” (câu 54).

Ngày nay, Chúa dùng chúng ta qua nhiều chức vụ khác nhau trong Hội Thánh, xin Chúa cho chúng ta nhớ rằng chức vụ là để phục vụ như Chúa đã nêu gương (Ma-thi-ơ 20:28). Nếu ai đặt nền tảng đức tin của mình trên chức vụ thì coi chừng sự chết của Chúa Giê-xu sẽ không có ảnh hưởng tốt nào trên đời sống của mình cả.

Sự chết của Chúa ảnh hưởng thế nào trên chức vụ và cuộc sống của bạn?

Tạ ơn Chúa đã chịu chết để con được sống. Xin Chúa cho con dù ở trong cương vị nào cũng hết lòng phục vụ Chúa và rao truyền sự chết của Ngài đến cho nhiều người.

Đọc Kinh Thánh trong ba năm: Thi Thiên 42-43.

Chúa Giêsu Bị Đóng Đinh Trên Cây Thánh Giá

Vào mỗi dịp lễ lớn, quan Phi-la-tô phải phóng thích cho họ một người tù và Ba-ra-ba là người đã bị tống ngục vì một vụ bạo động đã xảy ra trong thành, và vì tội giết người. Nhưng tất cả dân chúng đều la ó: “Giết Giêsu đi, thả Ba-ra-ba cho chúng tôi! “

Ông Phi-la-tô muốn thả Đức Giê-su, nên lại lên tiếng một lần nữa. Nhưng dân chúng cứ một mực la lớn: “Đóng đinh! Đóng đinh nó vào thập giá! ” Lần thứ ba, ông Phi-la-tô nói với họ: “Nhưng ông ấy đã làm điều gì gian ác? Ta xét thấy ông ấy không có tội gì đáng chết. Vậy ta sẽ cho đánh đòn rồi thả ra.” Nhưng họ cứ la to hơn, nhất định đòi phải đóng đinh Người. Và tiếng la càng thêm dữ dội.

Ông Phi-la-tô quyết định chấp thuận điều họ yêu cầu. Ông phóng thích người tù họ xin tha, tức là tên bị tống ngục vì tội bạo động và giết người. Còn Đức Giê-su thì ông trao nộp theo ý họ muốn.

Khi điệu Đức Giê-su đi, họ bắt một người từ miền quê lên, tên là Si-môn, gốc Ky-rê-nê, đặt thập giá lên vai cho ông vác theo sau Đức Giê-su. Dân chúng đi theo Người đông lắm, trong số đó có nhiều phụ nữ vừa đấm ngực vừa than khóc Người. Đức Giê-su quay lại phía các bà mà nói: “Hỡi chị em thành Giê-ru-sa-lem, đừng khóc thương tôi làm gì. Có khóc thì khóc cho phận mình và cho con cháu các người”. Có hai tên gian phi cũng bị điệu đi hành quyết cùng với Người.

Khi đến nơi gọi là “Đồi Sọ”, họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái. Bấy giờ Đức Giê-su cầu nguyện rằng: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.” Rồi họ lấy áo của Người chia ra mà bắt thăm.

Dân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo: “Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn! ” Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống và nói: “Nếu ông là vua dân Do-thái thì cứu lấy mình đi! ” Phía trên đầu Người, có bản án viết: “Đây là vua người Do-thái.”

Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: “Ông không phải là Đấng Ki-tô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với! ” Nhưng tên kia mắng nó: “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái! ” Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su: “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi! ” Và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.”

Nghi Vấn Về Hình Phạt Chúa Jesus Bị Đóng Đinh Trên Cây Thánh Giá

Chúa Jesus chịu khổ hình trên cây thánh giá. Ảnh: Kabir Bakie.

Theo International Business Times, cảnh Chúa Jesus chịu khổ hình đóng đinh trên cây thánh giá là một trong những hình ảnh quen thuộc trong Cơ Đốc giáo. Đóng đinh là một hình phạt thời La Mã. Bị treo trên một giá chữ thập lớn, nạn nhân cuối cùng sẽ chết do ngạt thở hoặc kiệt sức. Quá trình này kéo dài và hết sức đau đớn.

Hình phạt được sử dụng để làm nhục công khai nô lệ hoặc tội nhân mà không giết họ dành cho những cá nhân có địa vị thấp hoặc phạm tội chống lại giới cầm quyền. Chúa Jesus phải chịu phạt đóng đinh vì ông thách thức quyền lực tối cao của đế chế La Mã khi trở thành vua người Do Thái.

Theo Meredith J C Warren, giảng viên khoa Nghiên cứu Tôn giáo và Kinh Thánh tại Đại học Sheffield, việc đóng đinh có thể tiến hành theo một số cách. Theo truyền thống Cơ Đốc giáo, tứ chi được đóng vào giá chữ thập bằng gỗ nhưng chưa rõ phần đóng đinh là bàn tay hay cổ tay. Tuy nhiên, người La Mã không thường xuyên đóng đinh nạn nhân. Thay vào đó, đôi khi họ trói nạn nhân bằng dây thừng. Bằng chứng khảo cổ duy nhất chỉ ra hình phạt đóng đinh nạn nhân là một đoạn xương mắt cá chân từ ngôi mộ của Jehohanan, người đàn ông bị hành quyết vào thế kỷ 1.

Viên đá Constanza khắc hình Chúa Jesus. Ảnh: Bảo tàng Anh.

Một số sách phúc âm đầu tiên như sách phúc âm Thánh Thomas không tường thuật khổ hình của Chúa Jesus mà tập trung vào quá trình truyền đạo của ông. Tuy nhiên, 4 cuốn sách phúc âm chuẩn mực khác về Thánh Matthew, Mark, Luke, và John đều đề cập tới cái chết của Chúa Jesus sau khi chịu phạt đóng đinh.

Không cuốn sách phúc âm nào trong kinh Tân Ước nhắc tới Chúa Jesus bị đóng đinh hay bị trói vào cây thánh giá. Sách phúc âm thánh John nói về những vết thương trên cánh tay nâng lên của Chúa Jesus, dẫn tới niềm tin phổ biến rằng cả bàn tay và bàn chân ông đều bị đóng đinh.

Trong hình khắc trên viên đá Constanza tìm thấy ở khu vực nay là Cộng hòa Dominica có niên đại từ thế kỷ 4, bàn tay của Chúa Jesus dường như không bị đóng đinh vào cây thánh giá với tư thế buông thõng tự nhiên, giống với bị trói ở cổ tay.