Top 6 # Tại Sao Em Còn Ở Đây Người Ta Chưa Bắt Em Ra Pháp Trường À Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Sansangdethanhcong.com

Anh À… Tại Sao Anh Lại Yêu Em Và Quyết Định Bên Em?

– Anh đương nhiên không phải là một chàng trai hoàn hảo. Anh không có chiều cao lí tưởng như một siêu mẫu, nhưng sao em vẫn cảm thấy vô cùng nhỏ bé khi đi bên anh. Vẫn cảm thấy ấm áp khi nép sau lưng anh mỗi đợt gió mùa về. Vẫn cảm thấy được chở che cho dù có bị cả thế giới lãng quên.

Em còn nhớ như in cái lần đầu tiên gặp anh, anh ngại ngùng chẳng nói câu nào mà chỉ cười tủm tỉm. Lần thứ hai gặp anh, vẫn cái điệu cười ngượng nghịu ấy, thỉnh thoảng mới chịu nói với em vài câu. Lần thứ ba, ở giữa chúng ta là cái bánh pizza cỡ vừa, mà suốt buổi gần như chỉ mình em ăn, cùng với đó là những câu chuyện gần như chỉ mình em nói. Anh chỉ im lặng lắng nghe, và mỉm cười. Có lẽ cũng bởi vì thế mà em yêu anh. Yêu cái nụ cười hiền của anh.

Anh đương nhiên không phải là một chàng trai hoàn hảo. Anh không có chiều cao lí tưởng như một siêu mẫu, nhưng sao em vẫn cảm thấy vô cùng nhỏ bé khi đi bên anh. Vẫn cảm thấy ấm áp khi nép sau lưng anh mỗi đợt gió mùa về. Vẫn cảm thấy được chở che cho dù có bị cả thế giới lãng quên. Bờ vai ấy không quá rộng lớn nhưng đủ vững chắc để cho em tựa vào mỗi lúc yếu lòng. Để mỗi khi nắng gió em chỉ cần khép người sau lưng anh là sẽ chẳng còn phải lo gì nữa. Để mỗi khi mệt chỉ cần tựa vào, anh sẽ nói: Đừng lo, có anh ở đây rồi.

Anh không phải siêu nhân. Anh cũng có những lúc đau lúc ốm. Nhưng anh đủ sức để cõng em trên vai mỗi khi em muốn, đủ mạnh mẽ để đi theo em tới cùng trời cuối đất, đủ kiên cường để nắm tay em cho dù em có bướng bỉnh đến nhường nào.

Nhưng với em anh là một chàng trai đặc biệt, vô cùng đặc biệt. Anh không giống bất cứ người con trai nào khác em đã từng gặp trên thế giới này. Anh rất khó hiểu, khó hiểu tới mức để hiểu được anh, buộc em phải nhớ tới anh mỗi giây, mỗi phút, mỗi giờ. Nhớ từ khi mở mắt thức dậy đến lúc khép mi chìm vào giấc ngủ. Em thấy nhớ anh ngay cả trong giấc ngủ chập chờn, nhớ anh ngay cả khi mơ.

Em nhớ anh nhiều đến thế, vậy mà vẫn không thể nào hiểu hết được anh. Mọi chuyện anh làm cho em, vốn dĩ em vẫn luôn thắc mắc. Tại sao với người khác anh ít nói vô cùng, mà khi bên em anh lại luôn làm em vui với những câu chuyện cười? Tại sao bình thường anh lạnh lùng là thế, mà với em lại rất dịu dàng? Tại sao… anh lại yêu em và quyết định bên em?

Em biết lúc ngủ em rất xấu tính, có khi cứ nằm mãi một tư thế khiến anh tê tay vô cùng. Vậy mà anh cứ mặc kệ em lẩn lẩn ra xa, chốc chốc lại kéo em lại gần, để em gối đầu lên tay anh. Có những hôm khó ngủ em cứ ngọ nguậy hoài, cứ chốc chốc lại trở mình khiến anh cũng mất ngủ theo. Vậy mà anh không hề mắng, chỉ dịu dàng ôm lấy em, xoa đầu em như em còn nhỏ lắm vậy.

Em còn có thói xấu là đạp chăn. Em cứ ngỡ sau vài lần đạp chăn khiến anh bị lạnh, anh sẽ hoặc là đánh cho mấy cái, hoặc là đạp em ra khỏi cái chăn luôn. Em không ngờ anh lại kiên nhẫn như thế, kiên nhẫn đắp chăn cho em. Mỗi sáng, khi báo thức kêu lên inh ỏi, em sẽ chẳng bao giờ chịu dậy tắt, em sẽ lì lợm nằm im chờ anh dậy xong mới khúc khích cười. Em cũng sẽ không bao giờ chịu dậy luôn, sẽ còn nấn ná thêm vài phút cho đến khi anh vén tóc, hôn lên trán, kêu: “Cún ơi, dậy đi nào!”.

Nguyet Chihiro

Tại Sao Em Ra Đi

Lời bài hát

Lại một người nữaem đã ra đi ra đi về nơi xứ ngườilại một người nữaem đã ra đi ra đi cho lòng tôi tiếc nuốiLại một người nữaem đã ra đi ra đi cho lòng tôi bối rốilại một lần nữaem đã cho tôi cho tôi cõi lòng đau nhức nhối

Em đã ra đi ra đi thật rồi saokỷ niệm đêm nao ta đã trao nhauem đã ra đi ra đi thật rồi saotrách chi lòng ta cứ u buồn hoàihai tiếng yêu đương yêu đương vừa traochuyện một đêm nao như giấc chiêm baoem đã ra đi khiến ta gầy haongày nhìn em đi lòng ta tiếc nuối….

Em đã chia tay chia tay ngưòi ơimột ngày xa tôi em có buông lơiai khóc ai thương mắt ai đầy vơinước mắt chia ly có ai tuyệt vờiđêm vắng sân bay có ai buồn khôngnhìn ngưòi ra đi sao thấy mênh mônggạt lệ chia ly ai khóc em ơitay cứ buông lơi nhìn em lần cuối

Tại Sao Khi Say Rượu Người Ta Dễ Nói Ra Những Lời Thật Lòng

Sau khi uống rượu, bia thì đủ loại sắc thái có thể xảy ra, mang lại cho người uống nhiều trạng thái, cung bật cảm xúc khác nhau. Không ít người cho rằng khi say rượu người ta mới nói lời thật lòng, điều này có thật sự đúng và tại sao khi say rượu người ta thường nói thật?

1Tại sao khi say rượu dễ nói lời thật lòng?

Khi say rượu sẽ làm cho người uống cao hứng hơn, nói nhiều hơn hoặc “quẩy” nhiệt tình hơn so với bình thường, nhiều người trở nên can đảm hơn dám nói ra những điều xưa nay chôn kín trong lòng.

Trường hợp dễ gặp nhất là bình thường rất ít ca hát, nhưng khi có hơi men trong người thì hát một cách nhiệt tình và quẩy tưng bừng.

2Hành động và lời nói của người bình thường và người say rượu

Hành vi của con người thường được điều khiển bởi yếu tốt lí trí và tình cảm. Khi bình thường không say rượu thì lí trí của con người hoạt động mạnh hơn, suy nghĩ kỹ hơn về hành động và lời nói của mình, nghĩ về hậu quả sau khi mình nói ra, vì vậy làm cho họ có cảm giác sợ hãi nên nhiều chuyện sẽ không dám nói ra, dù chuyện tình yêu hay trong cuộc sống gia đình, bạn bè cũng vậy.

Khi say rượu thì cơ thể hưng phấn hơn, có nhiều cảm xúc hơn, mạnh mẽ và cảm giác sợ hãi mất đi, lí trí cũng suy giảm. Lúc này người say sẽ nhớ lại những chuyện vui buồn trong quá khứ hoặc những chuyện dấu trong lòng sẽ nói ra hết, giờ đây nghĩ gì sẽ nói đó vì lí trí không còn kiểm soát được lời nói và hành động.

Lượng cồn trong máu đạt từ 0,03% – 0,12% thường làm cho người uống có một số biểu hiện bất thường, trong đó có biểu hiện nói thật. Vì lúc này rơi vào trạng thái say, khả năng suy nghĩ và nhận xét vấn đề giảm đi nên sẽ nghĩ gì nói đó không còn suy nghĩ nhiều nữa.

Theo riêng mình thấy điều này là đúng với mình, mình là người ít khi nhậu nhưng khi nhậu say cùng những người bạn thân mình sẽ nói ra những chuyện trước đây từng có suy nghĩ sẽ tâm sự với bạn nhưng bình thường không dám nói. Khi có hơi men trong người thì rất tự tin và dũng cảm để nói ra nhất là trong chuyện tình cảm.

3Làm sao biết người say nói thật hay không?

Để biết được lời của người say có thật không thì còn dựa vào mối quan hệ và mức độ thấu hiểu của mình với người đó thế nào.

Nếu là bạn thân chơi với nhau lâu ngày hoặc là những người thân trong gia đình sẽ hiểu được, dựa vào những biểu hiện, tính cách và hành động thường ngày so với lúc say sẽ biết được lời người đó nói ra có thật không.

Còn nếu là bạn bè nhậu chung mới gặp lần đầu hoặc một vài lần trò chuyện thì khó có thể biết được lời người đó có thật không.

Tuy nhiên trường hợp người say thường nói lời thật lòng không phải đúng với tất cả mọi người, vì cũng có người khi nhậu say hay khi tỉnh táo thì họ vẫn như nhau không có gì thay đổi.

Kinh nghiệm hay Bách Hóa XANH

Tại Sao Em Ít Nói Thế

Tất cả mọi người, bạn bè, thầy cô, những người quen biết hoặc những người tôi mới gặp lần đầu đều hỏi tôi câu này. Có lẽ là họ đang muốn hỏi thăm liệu tôi có đang cảm thấy ổn không hoặc chí ít tìm ra một lý do lúc đó vì sao tôi lại đang “thu mình” như con ốc sên như thế. Đôi lúc câu hỏi này được lặp đi lặp lại nhiều lần đến nỗi tôi không biết nói gì hơn và chỉ muốn đứng dậy đi về.

Thực sự khó có thể giải thích sự im lặng của tôi kéo dài như vậy. Đôi lúc tôi im lặng chỉ vì đang mải mê quan sát gì đó hoặc đang có dòng suy tưởng trong đầu cứ chạy hoài mà không chịu dừng lại. Đôi lúc tôi thích nhìn mọi người nói chuyện với nhau, cười đùa với nhau hơn là nói, vì e rằng nếu có nói ra sẽ là những thứ gì đó hơi tối nghĩa. Hoặc đơn giản, tôi im lặng chỉ vì tính cách sinh ra đã thế. Im lặng.

Nhưng chưa phải là tất cả.

Có nhiều bài viết về người hướng nội hay và ý nghĩa nhưng cũng có xuất hiện một số bài về người hướng nội mang hơi hướng tiêu cực và mang màu sắc khá ảm đạm dù cho phân tích rất đúng. Nhưng thực tế nói lên rằng rất nhiều người ngoài kia, bao gồm cả người hướng nội, tự mặc định những tính chất “loser” như thế dành cho mình bao gồm các câu hỏi như : Nào là “không phải là người biết “cư xử khéo léo”, “biết ‘gần gũi’ cấp trên”, “quá ít nói và không biết bày tỏ sự thân thiện”, hay thậm chí “tin rằng tình yêu nhẫn nại và bao dung của mình có thể cảm hóa được người kia”…

“Tại sao mình cống hiến như vậy, mà cuối cùng họ lại âm thầm chơi xấu sau lưng?”

“Tại sao mình đã cho đi chân thành, để rồi cái nhận lại là phản bội?”

“Tại sao mình không thể sống “khéo” hơn, trong khi dường như mọi người đều có thể?”

Bất kỳ ai có những suy nghĩ như vậy về người hướng nội, xin hãy tỉnh lại dùm!

( Trích từ ” Introvert không phải là loser – Lien Anh Nguyen , một beauty blogger )

Tôi đã từng được đọc cuốn Hướng Nội- Sức mạnh của yên lặng trong thế giới không ngừng, bản gốc là Quiet của Susan Cain được hai dịch giả là chị Uông Xuân Vy và chị Nguyễn Hoàng Phước Diễm thực hiện. Cuốn sách đó phải nói là rất hay và miêu tả đầy đủ và chính xác về chân dung người hướng nội trong thế giới chuộng hướng ngoại như thế nào. Những gì được viết trong đó phần nào đã khiến tôi cảm thấy thỏa mãn hơn và hiểu hơn về con người mình rất nhiều.

Chỉ là tôi lại có tính đòi hỏi hơn chút, dù đã tham khảo, đọc nhiều nhiều sách báo và tài liệu nhưng bản thân tôi lại muốn được nhìn người hướng nội trong đời thường như thế nào, tôi muốn được nghe các chia sẻ thật sự của những bạn hướng nội trong nhiều khía cạnh của cuộc sống. Tôi vẫn rất muốn mong chờ có một tác giả nào đó có thể viết ra cuốn sách ấy để tôi, những người hướng nội có thể đọc nhưng rồi vẫn chưa thấy ai.

LINK ORDER FAHASA

LINK ORDER SKYBOOKS

Review của Sunhuyn

Thêm vào đó, cách đây không lâu khi được đọc bài viết “Dân Hướng Nội à, làm ơn ngừng gõ phím đi được không” của tác giả Đoản Tăng trên Spiderum. Ban đầu thì tôi hơi nóng mặt, nhưng cố gắng đọc kỹ rồi mới thấy rằng, dù cho bài viết đó còn nhiều yếu tố chưa được khách quan, nhưng tôi cũng hiểu rằng người hướng nội không nên chìm đắm vào cảm xúc quá nhiều, không nên gây sự chú ý của mình chỉ vì mình là hướng nội. Có lần dạo lang thang trên FB, vài người trong số họ là introvert, nhưng status của họ lại so-deep quá. Lướt từ trên xuống, toàn ảnh và caption có phần hư ảo mang tính chất chìm đắm cảm xúc quá nhiều, không thực tế. Tôi không dám phán xét, vì đấy là cách sử dụng mạng xã hội của riêng họ. Lâu lâu thì không sao, chứ ngày nào cũng deep quá mức thì bấm unfollow vì tôi không muốn bị ảnh hưởng thứ cảm xúc kia. Và tôi luôn cho rằng chính sự muốn được chú ý của họ lại gây ra sự ác cảm không nhỏ đến người hướng nội. Từ đó tôi quyết tâm viết sao cho khách quan nhất, thực tế nhất có thể.

Vì vậy tôi viết cuốn sách này với dạng chỉ để chia sẻ góc nhìn của tôi và tâm sự có thật của những bạn hướng nội khác. Những phần mục trong cuốn sách đều là dạng chia sẻ và có những cách thức làm sao đó để vượt qua vài trở ngại trong đời sống. Các bạn tự đọc, tự nghiệm và rút ra bài học cho chính mình, tất nhiên là không phải bạn đọc hết sách là sẽ hết ngay đâu mà còn phải thực tế bên ngoài nữa.

Tôi đã không biết mình là người hướng nội ( An Ngân )

Cưa đổ một người hướng nội, khó hay dễ

Những kiểu nghề nghiệp không mong muốn của người hướng nội

Những điều người hướng nội muốn nói với bạn trong chuyện ấy

Tĩnh lặng, sức mạnh tiềm ẩn thực sự của người hướng nội

Người hướng nội và niềm vui ngày Tết

Người hướng nội và sinh nhật của bản thân.

Bạn hướng nội hay nhút nhát & phương pháp vượt qua sự nhút nhát

Liệu cặp đôi hướng nội- hướng ngoại có thực sự hoàn hảo ?

…….

Tôi có viết và tổng hợp dưới nhiều tiêu đề, ví dụ cưa đổ một người hướng nội, khó hay dễ; cách người hướng nội có được kỹ năng giao tiếp, chào hỏi, và tận hưởng bữa tiệc và cùng vài tiêu đề khác nữa. Nhưng nếu không có sự động viên của anh admin của group Người đọc sách và những đóng góp ý kiến chỉnh sửa của anh Huy trong bài Khi người hướng nội làm lãnh đạo, chị An góp ý bài Những bất ổn trong cặp đôi người hướng nội hay cô gái với biệt danh tên Bi thì e rằng tôi không thể nào hoàn thiện cuốn sách này.

Tôi cảm ơn tác giả bức ảnh có tên là Alexandru Zdrobău đã cho phép sử dụng bức ảnh cô gái với đôi mắt làm bìa cuốn sách, đồng thời cảm ơn anh Linh đã design bìa cover.

Sau cùng, tôi chỉ muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến cô gái tên K. Không biết phải nói sao cả nhưng tôi luôn cảm ơn mà cách cô ấy xuất hiện trong đời mình. Cô ấy luôn động viên và nhắc nhở và tôi cũng lấy đó để tạo động lực hoàn thiện cuốn sách này.

Dù bạn hướng nội hay hướng ngoại thì không có tính cách nào được gọi là ưu việt. Hướng nội hay hướng ngoại thì không bao giờ có hướng nào tuyệt vời nhất cả. Kiểu tính cách nào cũng có tính hai mặt, nhưng Nhưng nếu bạn là một hướng nội, bạn biết rõ mình điểm mạnh chỗ nào và cần phát huy như thế nào, điểm yếu thế nào và cần hạn chế ra sao. Từ đó bạn ngày càng hoàn thiện hơn, trưởng thành hơn thì đó mới là điều tuyệt vời nhất.

Nhưng các bạn hướng nội cũng đừng cho rằng vì tôi là thế này nên tôi như thế, nên tôi không thích. Vì điều này rất dễ khiến các bạn không phát huy điểm mạnh mà vẫn luôn cố hữu yếu điểm, thực sự không nên. Lúc hướng nội thì hướng nội, lúc hướng ngoại thì hãy hướng ngoại nếu các bạn muốn nếu cảm thấy điều đó là có lợi cũng chỉ để tốt hơn. Quan trọng, các bạn cũng đừng nên gây chú ý vì dễ bị hiểu lầm như phong trào, hãy âm thầm lặng lẽ và cũng chẳng cần tuyên bố, hét to với mọi người “Tôi là người hướng nội”. Chỉ cần tự bạn biết thôi là được rồi.

Hướng nội hay hướng ngoại đều không bằng hướng thiện.